MỈM CƯỜI ÁNH MẶT TRỜI
(Trình bày: Zhang Jia Ni)
Một mỗi 1 người, đã từng trốn tới nơi không người ở
Quên đi tiếng hát của thiên sứ, hình dáng của cầu vồng.
Ước muốn trong lòng, cứ mãi sợ chìm vào bóng đêm.
Có nên dũng cảm đối diện hay ko?
Cứ giống như một người tự kỷ.
Mỗi giọt mưa, mỗi chiếc lá, đều đáng được trân trọng.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, dạy cho tôi trưởng thành.
Tôi luôn tin tưởng rằng, ánh mặt trời nơi tận cùng con tim
Thế giới không hoàn mỹ này cũng có được những hi vọng thật hoàn mỹ.
Giấc mơ không chỉ là ảo tượng, mà là để giúp ta càng tiến về phía trước.
Dù nhắm đôi mắt lại, con tim cũng có thể cảm nhận được sự ấm áp.
Tôi luôn tin rằng, mỗi phút giây đều tồn tại ánh mặt trời.
Nước mắt lấp lánh trên khoé mắt, cũng là kiên cường theo một cách khác.
Từ bây giờ, không cần phải suy nghĩ tương lai sẽ như thế nào.
Dù không có đôi cánh, tôi cũng có thể dùng nụ cười để tìm hướng đi cho mình.